Tiếng mưa rơi (Raindrop Prelude)

Nhạc phẩm Prelude 15 âm giai Rê thứ khoá trưởng (còn gọi là Raindrop tiếng mưa rơi), do tác giả Frederic Chopin sáng tác.Tiểu sử các nhạc phẩm Preludes của Chopin
Nhạc sĩ nổi tiếng người Pháp của thời kỳ âm nhạc lãng mạn Frederic Chopin sáng tác 24 bài Preludes, xuất bản số 28. Tác phẩm phổ biến này gồm một số tác phẩm ngắn cho đàn dương cầm, mỗi bài được soạn trong mỗi khóa của hai mươi bốn khóa âm nhạc, xuất bản lần đầu vào năm 1839.Ấn bản tiếng Pháp được dành tặng riêng cho Camille Pleyel là chủ hãng chế tạo đàn dương cầm và cũng là nhà xuất bản âm nhạc. Ấn bản tiếng Đức đã được dành tặng riêng cho Joseph Christoph Kessler, một nhạc sĩ soạn nhạc thực tập đàn dương cầm trong thời đại Chopin. Mười năm trước đó, Kessler cũng đã có tự soạn 24 Preludes, xuất bản số 31, để tặng Chopin. Mặc dù những khúc nhạc có tên Preludes (dạo nhạc) thường được sử dụng làm phần giới thiệu, mỗi bài Preludes do Chopin sáng tác đều mang một sắc thái và cảm xúc riêng biệt.

[WMVPlayer video=”/video/chopin.prelude.15.2500k.640×360.flv” image=”/images/album.raindrop.prelude.jpg” width=640 height=384 autostart=0 repeat=1 /]
Thử dợt bản nhạc này trên đàn dương cầm loại Disklavier Conservatory Model C3 dài 6’1 do hãng Yamaha chế tạo. Giá bán khoảng $60,000 US dollars đàn mới gồm hệ thống thu MIDI dùng kỹ thuật tia laser.

Chopin sáng tác những khúc nhạc này vào giữa năm 1835 và 1839, một số bài tại Valldemossa, Majorca, nơi ông đã nghỉ mùa đông năm 1838-1839 và cũng là nơi ông đã bỏ trốn với George Sand và các con cô để thoát khỏi thời tiết ẩm ướt tại Paris.
Các bản nhạc này thường kéo dài từ năm đến bảy phút, bản thứ 15 dài nhất, bi đát nhất, và nổi tiếng nhất trong hai mươi bốn khúc nhạc này. Giai điệu chính được lập đi lập lại ba lần, tuy nhiên giai điệu ở giữa bài, nghe u uất và bi đát hơn nhiều. Khóa đổi giữa Rê giảm khóa trưởng và Đô thăng khóa thứ. Âm giai chính nổi bật vì lập đi lập lại âm La thứ, nhiều thính giả nghe trọn bài có cảm giác giống như nghe âm thanh của những giọt mưa rơi trên mái hiên.

Trong cuốn sách tiếng Pháp “Histoire de ma vie” (Lịch sử đời tôi), nhà văn Sand kể lại vào một buổi tối, cô và con trai Maurice, trở về từ Palma trong một cơn mưa khủng khiếp, tìm thấy Chopin đang bị quẫn trí kêu lên, “À! Ta biết rõ ràng là các người đã chết.” Trong khi đàn dương cầm piano, ông đã có một giấc mơ như sau:

“Ông thấy mình bị chết đuối trong một hồ nước. Những giọt nước đá đông lạnh rất nặng rơi thành một nhịp đều đặn trên ngực ông, và khi tôi bắt ông lắng nghe những âm thanh của những giọt nước thực sự rơi trên mái nhà có nhịp điệu rõ ràng, ông đã chối phắt là không nghe thấy âm điệu gì cả. Ông thậm chí còn tức giận bảo tôi không nên nghĩ là ông đang soạn nhạc có nhịp điệu hay âm hưởng bắt chước tiếng mưa rơi. Ông đã cực lực phản đối. Ông đã nói đúng nhất là chuyện bắt chước ấu trĩ này như những trò chơi trẻ con. Thiên tài của ông được lấp đầy với những âm thanh bí ẩn của thiên nhiên, và chuyển đổi thành những tư tưởng âm nhạc tuyệt vời, không thể nào chỉ là bắt chước mù quáng những âm thanh bên ngoài lúc đó.”

Nhà văn Sand không đề cập đến khúc dạo nào Chopin đã đàn cho cho cô nghe trong dịp này, nhưng hầu hết các nhà phê bình âm nhạc đều cho rằng đó là bản số 15, vì sự lập đi lập lại một nốt nhạc la thứ, nghe rất giống như những giọt mưa rơi nhẹ nhàng. Nhà phê bình Peter Dayan cũng nói rõ là nhà văn Sand công nhận rằng ý Chopin bất bình là khúc nhạc này không hề bắt chước âm thanh của giọt mưa là có lý, ông chỉ ghi lại những cảm nhận của mình về sự hài hòa trong thiên nhiên qua khả năng thiên tài âm nhạc của ông.